\BOOK REVIEW/: BỐ GIÀ (THE GODFATHER) – MARIO PUZO

Bố già là cái tên mình được nghe nhắc đến rất nhiều nhưng từ phim cho đến sách mình đều chưa có xem. Thứ nhất vì đây không phải thể loại yêu thích của mình, thứ hai là nội dung về tội phạm và mang hơi hướng bạo lực. Tình cờ thấy một bài viết về Bố già trên Facebook, mình lại quyết định mua về đọc ngay trong 1 nốt nhạc mà bỏ qua hết các yếu tố kể trên. Và thực sự thì Bố già không hề làm mình thất vọng chút nào.

Cuốn sách kể về ông trùm Vito Corleone với những biến cố xảy ra khi ông đang ở những năm tháng đỉnh cao của sự nghiệp: là ông trùm có thế lực nhất New York, thâu tóm hàng loạt những bè phái chính trị, giới luật sư, bao nhiều ngành nghề và các khu vực làm ăn rộng lớn, “ra tiền”, nhiều quân và phe cánh ở khắp nước Mỹ và Ý. Mặc dù là người có “máu mặt” nhưng Vito Corleone lại luôn giáo dục con cái rất cẩn thận, đề cao gia đình và xử sự tất cả mọi việc theo những lối hành xử rất “đàn ông” và rất “người”. Vito Corleone thường sẽ “nói chuyện phải quấy” trước khi đi đến những cách “hạ sách” hơn. Nhưng phải nói, những cuộc thương lượng “phải quấy” đó đã làm nên một ông trùm bao người kính nể và khâm phục.

Vito Corleone có 4 người con lần lượt là: Sony, Fred, Michael và cô con gái út Connie. Trong khi người anh cả luôn nôn nóng thể hiện mình để được ông bố công nhận thì Michael – cậu con trai út – lại đứng ngoài lề tất cả công việc “xấu xa” của gia đình, còn ông anh thứ Fred thì ăn hại. Ấy vậy mà khi các biến cố liên tiếp xảy đến với đại gia đình Corleone: ông trùm bị bắn đến trọng thương, anh cả Sony bị kẻ thù giết chết, chính Michael lại là người đứng ra chống đỡ cho tất cả. Sau khi giải quyết một số mối nguy hại trước mắt rồi trốn về Sicile, Michael quay trở lại và bắt đầu công cuộc trả thù, lấy lại địa vị của gia đình, dĩ nhiên là có sự tính toán của ông trùm. Và khi các mối thù đã được tính xong, Michael lúc này bắt đầu trở thành thế hệ kế tiếp của “bố già” Vito Corleone.

Bố già khiến người đọc say mê ở chỗ tuy viết về mafia nhưng lại đề cao tình cảm gia đình, tình nghĩa bạn bè, những lẽ phải, sự công bằng trong xã hội. Vì xã hội bất công nên họ bắt buộc phải đứng lên để bảo vệ cho chính họ và gia đình, người thân. Hoặc là chịu bị đối xử tàn nhẫn tới chết, hoặc là họ tự tạo ra một xã hội với những điều luật họ cho là ĐÚNG. Tất nhiên để làm được điều đó, bàn tay họ sẽ phải nhúng chàm, và chắc chắn sẽ có đổ máu.

Khi đọc Bố già, ban đầu mình cũng có suy nghĩ đơn giản như nhân vật Kay (vợ của Michael) rằng có những việc không nhất thiết đến mức phải ra tay hạ sát một mạng người. Nhưng dần dà mình hiểu được, trong thế giới ngầm như mafia, nếu mình không hành động trước, thì kẻ thù cũng sẽ tìm cách ra tay với mình. Những việc như Vito Corleone hay Michael đã làm, cốt cũng chỉ để bảo vệ gia đình khỏi những “phong ba bão táp” bên ngoài. Ngay từ chuyện Vito Corleone hay Michael đều không-bao-giờ tiết lộ những việc họ đang làm cho vợ biết. Điều này không chỉ vì “đàn bà không biết giữ bí mật” mà còn là cách để bảo vệ những người phụ nữ của họ. Vì thực sự nếu để vợ biết hết những việc mà người chồng đang làm thì trái tim mỏng manh của phụ nữ chắc chắn không thể nào chịu đựng được. Nhưng cũng phải nói, phụ nữ như vợ của Vito Corleone hay vợ của Michael – Kay – đều là những người rất can đảm. Vì họ đã chấp nhận yêu thương và ở bên cạnh một người đàn ông mà lúc nào cũng cận kề với hiểm nguy giống như quả bom hẹn giờ chỉ đợi ngày phát nổ thôi vậy. Chắc nhiều người sẽ chọn cách rời đi để có được sự an toàn, nhưng Kay chọn việc ở lại kề vai sát cánh cùng Michael.

Bố già được viết theo văn phong “đường phố”, có nhiều từ “lóng”, và các từ khá “cổ”, có lẽ là vì cuốn sách ra đời vào khoảng những năm 1970. Nhờ vào cách dùng từ “chợ búa” mới toát lên đúng tinh thần của một cuốn sách về giới mafia, về những tay đánh đấm, bắn giết hay những kẻ mạt hạng, cờ bạc. Do vậy, nên mình cũng mất kha khá thời gian để đọc hiểu những từ ngữ trong sách. Tuy việc dùng từ của dịch giả đôi khi cũng ảnh hưởng đến cảm nhận của mình về sách nhưng về cơ bản thì nội dung đã rất kinh điển rồi.

Phần bìa không có mấy đặc sắc, chỉ là cách sắp xếp bố cục với các loại font chữ trên nền màu đen, nhìn thôi là đã thấy “nguy hiểm” :D.

Đánh giá: 9/10

Ảnh: mucmocmeo

Advertisement

1 bình luận về “\BOOK REVIEW/: BỐ GIÀ (THE GODFATHER) – MARIO PUZO

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.